Đọc truyện ma và nghe truyện ma có thật hay nhất Việt Nam, cập nhật mới -

Rate this post

Tôi sinh ra và lớn lên ở xóm chùa. Cái xóm mà chỉ nghe tên nguoi ta đã không dám bén bảng. Trẻ con, cứ 6h tối là chẳng đứa nào ra khoi nhà bởi sợ những câu chuyện truyền khẩu của các bậc cao liên.

Chẳng là đầu xóm, ngay cạnh cầu ao nhà bác Chuân giáp tường chùa, gần gác chuông có một cây sung rất to quanh năm xanh tốt. Vào một buổi tối đầu đông mưa phùn, gió lạnh, mẹ tôi bị bệnh tự nhiên không thể đi lại tôi đã phai đến tìm bà ngoại. Tôi cầm theo chiếc đèn dầu nhỏ đi vội vã. Lúc đi tôi chẳng nghĩ gì cho tới khi gọi cổng nhà bà thông báo xong trở về tới đầu xóm tôi chựng lại. Một luồng khí lạnh làm tôi khiếp sợ.

Tôi ngước nhìn cây sung và thấy một nguòi dan bà tóc dài, quần áo trắng tinh đang như nhìn tôi chừng chừng. Đôi mắt xanh, sáng. Tôi chạy bán sống cái đèn dầu chăm tắt… về nhà tôi thở không ra hơi ai hỏi cũng không nói. ..Đã ba mươi năm trôi qua mà câu chuyện vẫn theo tôi tối giò.

Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Loading...